
6- Muhammad e đối với những người thân tộc.
- Ông Anas t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«مَنْ أَحَبَّ أَنْ يُبْسَطَ لَهُ فِى رِزْقِهِ، وَيُنْسَأَ لَهُ فِى أَثَرِهِ، فَلْيَصِلْ رَحِمَهُ» متفق عليه.
“Người nào muốn được (Allah) cho tìm thấy Rizqi (bổng lộc) của mình một cách dễ dàng và được Ngài cho sống thọ thì hãy kết nối tình thân tộc.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Anas t thuật lại: Ông Abu Talhah là người giàu của cải nhất trong những người Ansar tại Madinah đặc biệt là vườn chà là. Và của cải mà ông yêu thích nhất đó là khu vườn Bayruha’, một khu vườn nằm đối diện với Masjid của Thiên sứ. Và Thiên sứ của Allah thường vào trong vườn đó để uống nước ngọt trong lành của nó. Rồi khi câu kinh 92 của chương A’li-Imran: ﴿لَن تَنَالُواْ ٱلۡبِرَّ حَتَّىٰ تُنفِقُواْ مِمَّا تُحِبُّونَۚ﴾ {Các ngươi sẽ không bao giờ đạt đến mức của sự ngoan đạo cho đến khi nào các ngươi chi dùng (cho chính nghĩa của Allah) những vật mà các ngươi yêu thích nhất.} được ban xuống thì Abu Talhah t đã đến gặp Thiên sứ của Allah e nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Quả thật, Allah, Đấng Tối cao và Ân phúc phán rằng: {Các ngươi sẽ không bao giờ đạt đến mức của sự ngoan đạo cho đến khi nào các ngươi chi dùng (cho chính nghĩa của Allah) những vật mà các ngươi yêu thích nhất.} và quả thật vật mà tôi yêu thích nhất từ tài sản của tôi chính là vườn Bayruha, tôi xin dùng nó làm Sadaqah vì Allah, tôi hy vọng đạt được sự ngoan đạo và nó được lưu trữ ở nơi Ngài. Do đó, xin Người hãy chi dùng nó theo cách mà Allah đã chỉ dẫn cho Người thưa Thiên sứ của Allah! Thiên sự của Allah e nói:
«بَخٍ، ذَلِكَ مَالٌ رَابِحٌ، ذَلِكَ مَالٌ رَابِحٌ، وَقَدْ سَمِعْتُ مَا قُلْتَ، وَإِنِّى أَرَى أَنْ تَجْعَلَهَا فِى الأقْرَبِينَ »
“Làm tốt lắm! Tài sản đó chắc chắn được lợi nhuận, Tài sản đó chắc chắn được lợi nhuận, và quả thật, tôi đã nghe những gì anh nói và tôi thấy rằng anh nên chi dùng cho người thân tộc của anh.”. Abu Talhah nói: Thưa Thiên sứ của Allah, tôi sẽ làm. Thế là, Abu Talhah đã phân chia tài sản đó cho những người thân tộc của ông và cho con cháu của người chú bác của ông. (Hadith do Albukhari, Muslim ghi nhận).
7- Muhammad e là người thường tới lui thăm viếng
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«أَنَّ رَجُلاً زَارَ أَخًا لَهُ فِى قَرْيَةٍ أُخْرَى فَأَرْصَدَ اللهُ لَهُ عَلَى مَدْرَجَتِهِ مَلَكًا فَلَمَّا أَتَى عَلَيْهِ قَالَ أَيْنَ تُرِيدُ قَالَ أُرِيدُ أَخًا لِى فِى هَذِهِ الْقَرْيَةِ. قَالَ هَلْ لَكَ عَلَيْهِ مِنْ نِعْمَةٍ تَرُبُّهَا قَالَ لاَ غَيْرَ أَنِّى أَحْبَبْتُهُ فِى اللهِ عَزَّ وَجَلَّ. قَالَ فَإِنِّى رَسُولُ اللهِ إِلَيْكَ بِأَنَّ اللهَ قَدْ أَحَبَّكَ كَمَا أَحْبَبْتَهُ فِيهِ» رواه مسلم.
“Có một người đàn ông đi thăm người anh em của y ở một ngôi làng khác. Trên đường đi của y Allah đã cử một Thiên thần hóa thân thành một người phàm đến gặp y. Khi gặp y, vị Thiên thần hỏi: Anh cần gì? Người đàn ông đó nói: Tôi muốn đi viếng thăm người anh em của tôi ở ngôi làng này. Vị Thiên thần hỏi tiếp: Có phải anh thường nhận ân huệ từ người ấy chăng? Người đàn ông đó nói: Không, tôi yêu mến người đó chỉ vì Allah Tối cao thôi. Vị Thiên thần nói: Quả thật, Ta chính là Thiên sứ của Allah được phái đến gặp ngươi để thông điệp cho ngươi biết rằng Allah đã yêu thương ngươi giống như ngươi đã yêu mến người anh em của ngươi vì Ngài.” (Muslim).
- Ông Ibnu Abbas t thuật lại rằng Nabi e đã từng nói với Đại Thiên thần Jibril:
«مَا يَمْنَعُكَ أَنْ تَزُورَنَا أَكْثَرَ مِمَّا تَزُورُنَا ؟»
“Điều gì ngăn cản ngài viếng thăm chúng tôi nhiều hơn những lần ngài đến thăm chúng tôi?”.
Thế là câu kinh sau được truyền khải xuống:
﴿وَمَا نَتَنَزَّلُ إِلَّا بِأَمۡرِ رَبِّكَۖ لَهُۥ مَا بَيۡنَ أَيۡدِينَا وَمَا خَلۡفَنَا وَمَا بَيۡنَ ذَٰلِكَۚ﴾ [سورة مريم: 64]
{Và chúng tôi (Thiên thần) chỉ xuống trần theo mệnh lệnh của Thượng Đế của Ngươi (Muhammad). Điều xảy ra trước mặt chúng tôi, điều xảy ra sau lưng chúng tôi và điều xảy ra giữa hai điều đó đều thuộc quyền nơi Ngài cả.} (Chương 19 – Maryam, câu 64). (Hadith do Albukhari ghi nhận).
8- Muhammad e đối với trẻ mồ côi.
- Sahl bin Sa’ad t thuật lại, Thiên sứ của Allah e có nói:
«أَنَا وَكَافِلُ الْيَتِيمِ فِى الْجَنَّةِ هَكَذَا» وَأَشَارَ بِالسَّبَّابَةِ وَالْوُسْطَى، وَفَرَّجَ بَيْنَهُمَا. رواه البخاري
“Ta và người cưu mang trẻ mồ côi sẽ ở trong Thiên đàng như thế này” và Người e đưa ngón trỏ và ngón giữa ra dấu (ý nói gần kề nhau) (Albukhari).
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng có một người đàn ông đã đến than phiền với Thiên sứ của Allah e về trái tim băng giá của mình thì Người bảo:
«إِنْ أَرَدْتَ أَنْ يَلِينَ قَلْبُكَ فَأَطْعِمِ الْمِسْكِينَ وَامْسَحْ رَأْسَ الْيَتِيمِ» مسند أحمد.
“Nếu anh muốn trái tim mình trở nên tình cảm thì anh hãy bố thí thức ăn cho người nghèo và hãy xoa đầu trẻ mồ côi.” (Ahmad).
9- Muhammad e đối với người nghèo.
- Thiên sứ của Allah e nói:
«شَرُّ الطَّعَامِ طَعَامُ الْوَلِيمَةِ يُمْنَعُهَا مَنْ يَأْتِيهَا وَيُدْعَى إِلَيْهَا مَنْ يَأْبَاهَا وَمَنْ لَمْ يُجِبِ الدَّعْوَةَ فَقَدْ عَصَى اللهَ وَرَسُولَهُ » رواه مسلم.
“Thức ăn tồi tệ nhất là thức ăn của tiệc cưới ngăn cản người đến với nó (người nghèo) và mời những ai từ chối nó (người giàu), và ai không đáp lại lời mời thì coi như y đã nghịch lại Allah và Thiên sứ của Ngài.” (Muslim).
- Và trong một lời dẫn khác trong hai bộ Sahih: Albukhari và Muslim rằng ông Abu Huroiroh t nói: “Thức ăn tồi tệ nhất là thức ăn của bữa tiệc chỉ mời những người giàu và bỏ những người nghèo.”.
- Ông Abu Darda’ Uwaimar t nói rằng tôi đã nghe Thiên sứ của Allah e nói:
«ابْغُونِى الضُّعَفَاءَ فَإِنَّمَا تُرْزَقُونَ وَتُنْصَرُونَ بِضُعَفَائِكُمْ» رواه أبو داود بإسناد جيد.
“Các người hãy tìm sự giúp đỡ và phù hộ (nơi Allah) qua việc giúp đỡ những người yếu hèn (nghèo), bởi quả thật các người được ban cho bổng lộc và được phù hộ là do các người đã giúp đỡ những người yếu hèn của các người.” (Abu Dawood, với đường dẫn truyền khá tốt).
- Ông Abu Hubairoh A’izh bin Amru Almazani t thuật lại rằng Abu Sufyan đến gặp Salman, Suhaib và Bilal (ba trong số những người nghèo nhất) về một người. Cả ba nói: Các thanh kiếm của Allah chưa thực hiện nhiệm vụ đối với kẻ thù của Allah. Sau đó, Abu Bakr t bảo họ: Làm sao các anh lại có thể nói những lời này với một vị có địa vị và chức sắc của Quraish? Sau đó, Abu Bakr đến gặp Nabi e và kể lại cho Người sự việc thì Người e bảo: “Này Abu Bakr, e rằng anh đã làm họ buồn lòng, nếu anh thực sự làm cho họ buồn lòng thì coi như anh đã làm Thượng Đế của anh phẫn nộ”. Thế là Abu Bakr t đã đến gặp họ và nói: Này các anh em, tôi có làm cho các anh buồn lòng không? Họ nói: Không, Allah sẽ tha thứ cho anh, hỡi người anh em của chúng tôi. (Muslim).
10- Muhammad e đối với những người láng giềng của Người
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Nabi e nói:
«وَاللهِ لاَ يُؤْمِنُ، وَاللهِ لاَ يُؤْمِنُ، وَاللهِ لاَ يُؤْمِنُ». قِيلَ وَمَنْ يَا رَسُولَ اللهِ قَالَ «الَّذِى لاَ يَأْمَنُ جَارُهُ بَوَائِقَهُ» متفق عليه. وَ فِيْ رِوَايَةٍ لِمُسْلِمٍ «لاَ يَدْخُلُ الْجَنَّةَ مَنْ لاَ يَأْمَنُ جَارُهُ بَوَائِقَهُ».
“Thề bởi Allah rằng y sẽ không có đức tin, Thề bởi Allah rằng y sẽ không có đức tin, Thề bởi Allah rằng y sẽ không có đức tin”. Có lời hỏi: Thưa Thiên sứ của Allah e, đó là ai vậy? Người bảo: “Đó là người làm cho người hàng xóm của y bất an bởi những hành vi xấu của y”. (Albukhari, Muslim). Và trong một lời dẫn khác của Muslim: “Sẽ không được vào Thiên Đàng đối với người nào làm bất an người hàng xóm của y bởi những hành vi xấu của y”.
- Nabi Muhammad e nói:
«مَنْ كَانَ يُؤْمِنُ بِاللهِ وَالْيَوْمِ الآخِرِ فَلاَ يُؤْذِ جَارَهُ، وَمَنْ كَانَ يُؤْمِنُ بِاللهِ وَالْيَوْمِ الآخِرِ فَلْيُكْرِمْ ضَيْفَهُ، وَمَنْ كَانَ يُؤْمِنُ بِاللهِ وَالْيَوْمِ الآخِرِ فَلْيَقُلْ خَيْرًا أَوْ لِيَصْمُتْ» متفق عليه.
“Ai có đức tin nơi Allah và nơi cõi Đời Sau thì đừng gây phiền hà đến người hàng xóm của y, và ai có đức tin nơi Allah và nơi cõi Đời Sau thì hãy tiếp đãi khách viếng của y đàng hoàng, và ai có đức tin nơi Allah và nơi cõi Đời Sau thì hãy nói lời tốt đẹp hoặc hãy im lặng.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Abu Zhar t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói:
«يَا أَبَا ذَرٍّ إِذَا طَبَخْتَ مَرَقَةً فَأَكْثِرْ مَاءَهَا وَتَعَاهَدْ جِيرَانَكَ» رواه مسلم.
“Này Abu Zhar! Khi nào ngươi nấu Maraqah (món ăn có nhiều nước như cháo, súp, canh) thì ngươi hãy cho nước nhiều vào và chia một ít cho người hàng xóm của ngươi” (Muslim).
- Và trong một lời dẫn khác của Muslim rằng Abu Zhar t thuật lại: Quả thật Nabi e đã nhắn khuyên tôi rằng:
«إِذَا طَبَخْتَ مَرَقًا فَأَكْثِرْ مَاءَهُ ثُمَّ انْظُرْ أَهْلَ بَيْتٍ مِنْ جِيرَانِكَ فَأَصِبْهُمْ مِنْهَا بِمَعْرُوفٍ»
“Khi nào ngươi nấu Maraqan (món ăn lỏng như cháo, súp, canh) thì ngươi hãy cho nước nhiều vào, rồi ngươi hãy nhìn xem những người hàng xóm xung quanh của ngươi và múc chia cho họ một cách thích hợp”.
- Ông Abdullah bin Umar t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói:
«خَيْرُ الأَصْحَابِ عِنْدَ اللهِ خَيْرُهُمْ لِصَاحِبِهِ وَخَيْرُ الْجِيرَانِ عِنْدَ اللهِ خَيْرُهُمْ لِجَارِهِ» رواه الترمذي وقال حديث حسن.
“Người bạn tốt nhất đối với Allah là người đối xử tốt nhất với bạn của y, và người hàng xóm tốt nhất đối với Allah là người cư xử tốt nhất với người hàng xóm của y”. (Tirmizhi, và ông nói đây là Hadith tốt).
11- Muhammad e đối với cha mẹ.
- Ông Abdullah bin Umar t thuật rằng có một người đàn ông đã đến gặp Thiên sứ của Allah e và nói: Thưa Thiên sứ của Allah, trong thiên hạ ai là người đáng để cho tôi đồng hành (chăm sóc, lo lắng và yêu thương) hơn hết? Người e bảo: “Mẹ của ngươi”. Người đàn ông đó lại hỏi: Rồi ai nữa? Người e bảo: “Mẹ của ngươi”. Người đàn ông đó lại hỏi: Rồi ai nữa? Người e bảo: “Mẹ của ngươi”. Người đàn ông đó lại tiếp tục hỏi: Rồi ai nữa? Người e bảo: “Cha của ngươi”. (Albukhari, Muslim).
- Bà Asma’ con gái của Abu Bakr Assiddiq thuật lại: Mẹ tôi đã đến thăm tôi vào thời của Thiên sứ của Allah e trong khi mẹ tôi là người thờ đa thần, tôi đã hỏi ý kiến Thiên sứ e, tôi nói: Mẹ tôi đã đến thăm tôi và dường như bà muốn một điều gì đó, vậy tôi có được phép giúp bà không? Người e bảo: “Có, hãy duy trì mối thâm tình với mẹ của nàng”. (Albukhari, Muslim).
- Ông Abu Kathir thuật rằng: Abu Huroiroh t đã nói với tôi: Thề bởi Allah chứng giám, không một tạo vật có đức tin nào của Allah khi nghe đến tôi và nhìn thấy tôi mà không yêu thương tôi. Tôi nói: Này Abu Huroiroh! Làm sao anh biết được điều đó? Ông nói: Quả thật, mẹ tôi trước kia là một người phụ nữ thờ đa thần và tôi đã từng kêu gọi bà quy thuận Islam nhưng bà đã từ chối, và có một ngày tôi kêu gọi bà nhưng bà đã có lời không hay đến Thiên sứ của Allah e. Thế là tôi đã đến gặp Thiên sứ của Allah e, tôi khóc và nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Quả thật, tôi đã kêu gọi mẹ tôi quy thuận Islam nhưng bà đã từ chối và hôm nay khi tôi kêu gọi bà thì bà lại có lời không hay đến Người, xin Người hãy cầu xin Allah hướng dẫn cho mẹ của Abu Huroiroh với. Vậy là Thiên sứ của Allah e nói:
«اللَّهُمَّ اهْدِ أُمَّ أَبِى هُرَيْرَةَ»
“Lạy Thượng Đế, xin Ngài hãy hướng dẫn mẹ của Abu Huroiroh!”
Nghe xong, tôi vội chạy nhanh về để báo tin vui cho bà về lời cầu xin của Thiên sứ của Allah e. Khi tôi đến thì cửa không cài then, tôi nghe tiếng khuấy nước và tôi nghe tiếng bước chân và mẹ tôi lên tiếng: Này Abu Huroiroh, chắc là con phải không, rồi bà mở cửa, bà đã mặc chiếc áo dài phủ toàn thân và phủ khăn trùm đầu, bà nói: Mẹ chứng nhận không có Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah và Muhammad là người bề tôi và Thiên sứ của Ngài. Thế là tôi chạy trở lại gặp Thiên sứ của Allah e, tôi khóc vì quá vui sướng, tôi khóc giống như tôi gặp phải chuyện buồn, tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Xin báo tin vui, quả thật Allah đã đáp lại lời cầu xin của Người, quả thật Ngài đã hướng dẫn mẹ của Abu Huroiroh. Tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Xin Người hãy cầu xin Allah làm cho tôi và mẹ của tôi trở thành người được tất cả những bề tôi có đức tin của Ngài yêu thương và họ là những người yêu thương đối với chúng tôi. Thiên sứ của Allah e nói:
«اللَّهُمَّ حَبِّبْ عُبَيْدَكَ هَذَا وَأُمَّهُ إِلَى عِبَادِكَ الْمُؤْمِنِينَ وَحَبِّبْهُمْ إِلَيْهِمَا»
“Lạy Thượng Đế, xin Ngài làm cho người bề tôi nhỏ bé này của Ngài và mẹ của nó thành người được những bề tồi có đức tin của Ngài thương yêu và làm cho những bề tôi có đức tin của Ngài thành những người được hai người họ yêu thương”.
Ông Abu Huroiroh nói: Do đó, không một tạo vật có đức tin nào nghe đến tôi hay nhìn thấy tôi và mẹ của tôi mà không yêu thương tôi và mẹ tôi. (Musnad Ahmad).
Quan hệ giao dịch của Muhammad, Thiên sứ của Allah
1- Muhammad e trong buôn bán
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Jabir thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«رَحِمَ اللهُ رَجُلاً سَمْحًا إِذَا بَاعَ ، وَإِذَا اشْتَرَى ، وَإِذَا اقْتَضَى» رواه البخاري.
“Allah sẽ thương người dễ dãi khi bán, khi mua và khi giải quyết tranh chấp.” (Albukhari).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Abu Huroiroh t thuật rằng có một người đàn ông đến gặp Nabi e để khiếu nại quyền lợi, y đã hỗn độn trong lời nói làm cho các vị Sahabah của Người khó chịu, nhưng Thiên sứ của Allah e bảo: “Hãy để mặc y bởi người đúng có quyền nói”, sau đó, Người e bảo: “Hãy đưa cho y con lạc đà giống như con lạc đà của y”. Các vị Sahabah nói: Thưa Thiên sứ của Allah e, chúng tôi không tìm thấy con nào khác ngoại trừ những con như vậy. Người e bảo: “Hãy đưa cho y bởi thật người tốt nhất trong các ngươi là người cư xử tốt nhất trong các người”. (Albukhari, Muslim).
2- Muhammad e là người mua
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Abu Sa’eed Alkhudri t thuật lại, Nabi e nói:
«التَّاجِرُ الصَّدُوقُ الأَمِينُ مَعَ النَّبِيِّينَ وَالصِّدِّيقِينَ وَالشُّهَدَاءِ» رواه الترمزي
“Người kinh doanh trung thực và uy tín sẽ ở cùng với các vị Nabi, các vị Siddeeq (có niềm tin kiên định) và các vị Shaheed (hy sinh vì con đường chính nghĩa của Allah”. (Tirmizhi).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Abu Safwan Suwaid bin Qais t thuật lại: Tôi và Makhramah bán các loại quần áo, Nabi e đã đến và trả giá để mua chiếc quần dài, và tôi có người cân thuê và Nabi đã dặn với người cân thuê của tôi: “Hãy cân cho đúng!”. (Abu Dawood, Attirmizhi và ông nói Hadith tốt).
3- Muhammad e là người luôn giữ lời hứa
Từ lời nói của Muhammad e
- Abdullah bin Amru bin Al’Ass t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«أَرْبَعٌ مَنْ كُنَّ فِيهِ كَانَ مُنَافِقًا خَالِصًا، وَمَنْ كَانَتْ فِيهِ خَصْلَةٌ مِنْهُنَّ كَانَتْ فِيهِ خَصْلَةٌ مِنَ النِّفَاقِ حَتَّى يَدَعَهَا إِذَا حَدَّثَ كَذَبَ وَإِذَا عَاهَدَ غَدَرَ، وَإِذَا خَاصَمَ فَجَرَ وَإِذَا اؤْتُمِنَ خَانَ» رواه البخاري ومسلم.
“Có bốn thuộc tính khiến một người trở thành một người Muna-fiq (đạo đức giả hay giả tạo đức tin) thực thụ và người nào mang một trong bốn thuộc tính này thì y đã mang trong người một đặc điểm của Nifaaq (sự giả tạo) cho đến khi nào y hoàn toàn loại bỏ nó, đó là: Khi nói thì dối trá, khi hứa thì bội lời, khi tranh luận thì văng tục và khi được người tin cậy thì lừa phỉnh.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Nabi Muhammad e nói:
«قَالَ اللهُ تَعَالَى: ثَلاَثَةٌ أَنَا خَصْمُهُمْ يَوْمَ الْقِيَامَةِ، رَجُلٌ أَعْطَى بِى ثُمَّ غَدَرَ، وَرَجُلٌ بَاعَ حُرًّا فَأَكَلَ ثَمَنَهُ، وَرَجُلٌ اسْتَأْجَرَ أَجِيرًا فَاسْتَوْفَى مِنْهُ ، وَلَمْ يُعْطِ أَجْرَهُ» رواه البخاري.
“Allah, Đấng Tối Cao phán: Ba loại người không cùng với Ta vào Ngày Phán xử cuối cùng đó là người khi giao ước thì bội ước, người buốn bán tự do và ăn quá mức giá trị của nó và người thuê người làm công nhưng cứ giữ lại tiền công mà không trả cho người làm công.” (Albukhari).
4- Muhammad e trong chiến tranh
Từ lời nói của Muhammad e
- Bà A’ishah nói: Thiên sứ của Allah e chưa bao giờ dùng tay của Người đánh bất cứ người phụ nữ nào hay bất cứ người hầu nào, mà Người chỉ chiến đấu trên con đường chính nghĩa của Allah; và Người không thù hằn một ai trừ những ai đã vi phạm điều cấm của Allah và thù hằn Ngài. (Muslim).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Sulayman bin Bari-dah t thuật lại từ cha của ông rằng Thiên sứ của Allah e mỗi khi ra lệnh cho ai thống lĩnh đoàn quân đi chinh chiến thì Người thường dặn dò người đó và đoàn quân phải kính sợ Allah, sau đó, Người nói:
«اغْزُوا بِاسْمِ اللهِ فِى سَبِيلِ اللهِ قَاتِلُوا مَنْ كَفَرَ بِاللهِ اغْزُوا وَ لاَ تَغُلُّوا وَلاَ تَغْدِرُوا وَلاَ تَمْثُلُوا وَلاَ تَقْتُلُوا وَلِيدًا» رواه مسلم.
“Hãy nhân danh Allah mà chinh chiến cho con đường chính nghĩa của Ngài, hãy chiến đấu tiêu diệt những kẻ nghịch lại Allah, hãy chinh chiến và đừng quá mức, đừng bội ước khi có thỏa hiệp, hãy chinh chiến và đừng có hành vi man rợ, hãy chinh chiến và đừng giết trẻ con”. (Muslim).
5- Muhammad e đối với người dân Kinh sách
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại: Khi một người Do thái đứng tranh cãi về món hàng của y thì y thề, nói: “Thề bởi Đấng đã chọn Musa là người tốt nhất trong nhân loại” thì có một người thuộc dân Al-Ansar đứng lên đánh vào mặt y và nói: Ngươi nói thề bởi Đấng đã lựa chọn Musa là người tốt nhất trong nhân loại trong khi Nabi e vẫn đang hiện diện trong chúng ta ư? Thế là, người Do thái đó đã đến gặp Thiên sứ của Allah phàn nàn: Này Abu Qasim (Nabi e)! Quả thật tôi là người Zimmah (thuộc những người không phải Muslim nhưng được thỏa hiệp sống bằng an trong xứ sở của Islam) vậy tại sao tên kia lại đánh vào mặt tôi. Người hỏi: Sao ngươi lại đánh vào mặt y? Người Al-Ansar đó kể lại sự việc. Nghe xong, Nabi e nổi giận, sự giận dữ đã hiện rõ lên gương mặt của Người, sau đó Người nói:
«لاَ تُفَضِّلُوا بَيْنَ أَنْبِيَاءِ اللهِ، فَإِنَّهُ يُنْفَخُ فِى الصُّورِ، فَيَصْعَقُ مَنْ فِى السَّمَوَاتِ وَمَنْ فِى الأَرْضِ ، إِلاَّ مَنْ شَاءَ اللهُ ، ثُمَّ يُنْفَخُ فِيهِ أُخْرَى، فَأَكُونُ أَوَّلَ مَنْ بُعِثَ فَإِذَا مُوسَى آخِذٌ بِالْعَرْشِ، فَلاَ أَدْرِى أَحُوسِبَ بِصَعْقَتِهِ يَوْمَ الطُّورِ أَمْ بُعِثَ قَبْلِى» رواه البخارى.
“Các ngươi chớ đừng phân hơn kém giữa các vị Nabi của Allah, bởi quả thật, khi tiếng còi được thổi lên thì tất cả những ai trong các tầng trời và những ai trên trái đất đều phải ngất đi ngoại trừ những ai Allah muốn, sau đó một tiếng còi khác được thổi lên thì Ta là người đầu tiên được phục sinh, nhưng khi Ta dậy từ cõi chết thì Ta nhìn thấy Musa đã đứng vịn vào chiếc Ngai vương (của Allah). Do đó, Ta không biết rõ y có bị ngất đi vào Ngày tận thế hay y được phục sinh trước Ta?” (Albukhari).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Anas t nói: Có một cậu thiếu niên Do thái làm người sai vặt cho Nabi e và cậu ta bị bệnh. Nabi e đã đến thăm cậu ta và ngồi sát cạnh đầu của cậu ta, Người nói: “Hãy qui thuận Islam!”. Cậu bé nhìn cha cậu đang ngồi ngay bên cạnh mình? Thế là cha cậu bảo: Hãy vâng lời Abu Qasim (ý nói Nabi e). Vậy là câu bé qui thuận Islam. Nabi e ra ngoài và nói:
«الْحَمْدُ لِلهِ الَّذِى أَنْقَذَهُ مِنَ النَّارِ» رواه البخاري.
“Mọi lời ca ngợi và tán dương kính dâng Allah, Đấng đã cứu rỗi cậu ta khỏi Hỏa ngục”. (Albukhari).
- Bà A’ishah nói: Thiên sứ của Allah e qua đời trong lúc cái chiêng chiến đấu của Người vẫn còn đang được cầm cố cho một người Do thái với giá ba mươi Sa’ lúa mạch. (Albukhari, Muslim).
- Ông Sahl bin Hanif nói rằng có một thi hài được mang đi ngang qua Nabi e, Người e đã đứng dậy (tỏ lòng thương tiếc) thì có lời bảo đó là thi hài của người Do thái mà. Người e nói: Chẳng phải đó cũng là một mạng người sao?. (Albukhari).
Phẩm chất đạo đức của Muhammad, Thiên sứ của Allah
1- Muhammad e là một người ngay chính và bộc trực
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«آيَةُ الْمُنَافِقِ ثَلاَثٌ إِذَا حَدَّثَ كَذَبَ ، وَإِذَا وَعَدَ أَخْلَفَ ، وَإِذَا اؤْتُمِنَ خَانَ» رواه البخاري ومسلم.
“Biểu hiện của người Muna-fiq (đạo đức giả, giả tạo trong đức tin) có ba: khi nói thì dối trá, khi hứa thì không giữ lời và khi được người tín nhiệm thì bội tín.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«لَتُؤَدُّنَّ الْحُقُوقَ إِلَى أَهْلِهَا يَوْمَ الْقِيَامَةِ حَتَّى يُقَادَ لِلشَّاةِ الْجَلْحَاءِ مِنَ الشَّاةِ الْقَرْنَاءِ» رواه مسلم.
“Vào Ngày Phán xử cuối cùng mọi lẽ phải đều được trả lại một cách công bằng cho chủ nhân của nó ngay cả con cừu không sừng sẽ được đòi lại món nợ từ con cừu có sừng trước kia đã cụng nó”. (Muslim).
- Ông Umar bin Khattab t nói: Vào ngày chinh chiến Khaibar, một nhóm Sahabah của Nabi e trở về và họ bảo: người này đã chết Shaheed, người kia đã chết Shaheed, cho đến khi họ đi ngang qua một người và họ cũng bảo: người này chết Shaheed nhưng Nabi e lại bảo:
«كَلاَّ إِنِّى رَأَيْتُهُ فِى النَّارِ فِى بُرْدَةٍ غَلَّهَا أَوْ عَبَاءَةٍ» رواه مسلم.
“Không, quả thật Ta thấy y đang bị đày trong Hỏa ngục bởi y chỉ vì chiến lợi phẩm”. (Muslim).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«مَنْ حَمَلَ عَلَيْنَا السِّلاَحَ فَلَيْسَ مِنَّا وَمَنْ غَشَّنَا فَلَيْسَ مِنَّا» رواه مسلم
“Ai mang vũ khí để gây chiến với chúng ta thì người đó không thuộc người của chúng ta và ai gian lận chúng ta thì người đó cũng không thuộc người của chúng ta.” (Muslim).
- Và trong một lời dẫn khác cũng theo lời thuật của Abu Huroiroh t rằng Thiên sứ của Allah e có lần đi ngang qua một đống thức ăn được bày bán, Người đưa tay lấy phần thức ăn ở bên dưới lên và nói: Cái gì đây hỡi ông chủ? Người chủ bán thức ăn nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Tại trời làm cho nó trở nên như vậy. Người bảo:
«أَفَلاَ جَعَلْتَهُ فَوْقَ الطَّعَامِ كَىْ يَرَاهُ النَّاسُ مَنْ غَشَّ فَلَيْسَ مِنِّى» رواه مسلم.
“Sao anh không để nó lên bên trên để mọi người đều nhìn thấy; ai gian lận thì người đó không phải là tín đồ của Ta” (Muslim).
2- Muhammad e là người trung thực
Từ lời nói của Muhammad e
- Abdullah bin Amru bin Al’Ass t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«أَرْبَعٌ مَنْ كُنَّ فِيهِ كَانَ مُنَافِقًا خَالِصًا، وَمَنْ كَانَتْ فِيهِ خَصْلَةٌ مِنْهُنَّ كَانَتْ فِيهِ خَصْلَةٌ مِنَ النِّفَاقِ حَتَّى يَدَعَهَا إِذَا حَدَّثَ كَذَبَ وَإِذَا عَاهَدَ غَدَرَ، وَإِذَا خَاصَمَ فَجَرَ وَإِذَا اؤْتُمِنَ خَانَ» رواه البخاري ومسلم.
“Có bốn thuộc tính khiến một người trở thành một người Muna-fiq (đạo đức giả hay giả tạo trong đức tin) thực thụ và người nào mang một trong bốn thuộc tính này thì y đã mang trong người một đặc điểm của Nifaaq (sự giả tạo) cho đến khi nào y hoàn toàn loại bỏ nó, đó là: Khi nói thì dối trá, khi hứa thì bội lời, khi tranh luận thì văng tục và khi được người tin cậy thì lừa phỉnh.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Ibnu Mas’ud t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«إِنَّ الصِّدْقَ يَهْدِى إِلَى الْبِرِّ ، وَإِنَّ الْبِرَّ يَهْدِى إِلَى الْجَنَّةِ ، وَإِنَّ الرَّجُلَ لَيَصْدُقُ حَتَّى يُكْتَبَ عِنْدَ اللهِ صِدِّيقًا ، وَإِنَّ الْكَذِبَ يَهْدِى إِلَى الْفُجُورِ ، وَإِنَّ الْفُجُورَ يَهْدِى إِلَى النَّارِ ، وَإِنَّ الرَّجُلَ لَيَكْذِبُ ، حَتَّى يُكْتَبَ عِنْدَ اللهِ كَذَّابًا» متفق عليه
“Quả thật sự trung thực sẽ dẫn bước đến với sự ngoan đạo, và sự ngoan đạo chắc chắn sẽ dẫn bước đến Thiên Đàng, và quả thật một người sẽ luôn duy trì sự trung thực cho đến khi y được ghi là Siddeeq (tuyệt đối trung thực) nơi Allah. Và quả thật sự gian dối sẽ dẫn bước đến điều trái đạo và tội lỗi, và điều trái đạo tội lỗi chắc chắn sẽ dẫn bước đến Hỏa ngục, và quả thật một người cứ mãi gian dối cho đến khi y bị ghi là một kẻ chuyên lừa bịp nơi Allah”. (Albukhari, Muslim).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Abu Sufyan Sakhr bin Harb t đã thuật lại một câu chuyện dài về Hercules. Trong đó, Hercules có hỏi: Y (Nabi e) bảo các ngươi điều gì? Abu Sufyan kể: Tôi bảo rằng Người e bảo:
«اعْبُدُوا اللهَ وَحْدَهُ، وَلاَ تُشْرِكُوا بِهِ شَيْئًا، وَاتْرُكُوا مَا يَقُولُ آبَاؤُكُمْ، وَيَأْمُرُنَا بِالصَّلاَةِ وَالصِّدْقِ وَالْعَفَافِ وَالصِّلَةِ» متفق عليه.
“Các ngươi hãy thờ phượng Allah duy nhất, không được Shirk (tổ hợp một đối tác ngang hàng cùng với Allah) với Ngài một thứ gì, các ngươi hãy bỏ đi những gì cha mẹ của các ngươi nói, và Allah ra lệnh cho chúng ta phải dâng lễ nguyện Salah, phải trung thực, vị tha và kết nối tình thân tộc” (Albukhari, Muslim).
3- Muhammad là một người nói chuyện đúng mực
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Abu Huroiroh thuật lại rằng Nabi e nói:
«وَالْكَلِمَةُ الطَّيِّبَةُ صَدَقَةٌ» متفق عليه.
“Và một lời tốt đẹp là một sự bố thí.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Ibnu Umar t thuật rằng Thiên sứ của Allah e nói:
«إِذَا كَانُوا ثَلاَثَةٌ فَلاَ يَتَنَاجَى اثْنَانِ دُونَ الثَّالِثِ» متفق عليه.
“Khi có ba người thì chớ đừng thì thầm giữa hai người mà bỏ mặc người thứ ba.” (Albukhari, Muslim).
- Ông Abdullah bin Dinar kể: Có lần tôi và và Ibnu Umar đang ở tại chỗ của Khalid bin Uqbah trong khu vực chợ thì có một người đàn ông đến muốn nói chuyện riêng với Ibnu Umar và lúc đó ở cùng với Ibnu Umar chỉ có một mình tôi. Thế là Ibnu Umar đã gọi một người đàn ông khác để cho đủ bốn người. Ông ấy nói với tôi và với người đàn ông mà ông vừa gọi đến: Hai người hãy ngồi nói chuyện với nhau một chút, bởi quả thật là tôi đã nghe Thiên sứ của Allah e nói:
«لاَ يَتَنَاجَى اثْنَانِ دُونَ وَاحِدٍ» رواه مالك في الموطأ
“Chớ đừng nói chuyện riêng giữa hai người mà bỏ mặc một người” (Malik ghi lại trong Almuwatta’).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Anas thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e khi nói một từ nào đó thì Người e thường lặp lại ba lần để nó được hiểu rõ và khi Người e đến một nhóm người thì Người e thường cho Salam đến họ tới ba lần (Albukhari).
5- Muhammad e là người nhẫn nhục chịu đựng
Từ lời nói của Muhammad e
- Ông Ibu Abbas t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói với Ashajji Abdul-Qais:
«إِنَّ فِيكَ خَصْلَتَيْنِ يُحِبُّهُمَا اللهُ الْحِلْمُ وَالأَنَاةُ» رواه مسلم.
“Quả thật trong ngươi có hai điểm mà Allah yêu thương đó là biết chịu đựng và kiên trì.” (Muslim).
Từ cuộc sống của Muhammad e
- Ông Anas t kể: Có lần trong lúc tôi đang đi bộ cùng với Thiên sứ của Allah e và Người có choàng trên mình cái áo theo kiểu của người dân Najjar với viền áo rất dày, thình lình một gã thuộc dân sa mạc đã nắm lấy áo của Người và kéo mạnh, tôi nhìn thấy bờ vai của Nabi e, có thể nó bị trầy do gã ta kéo quá mạnh. Rồi gã ta nói: Này Muhammad! Hãy đưa cho ta từ nguồn tài sản của Allah đang ở nơi ngươi. Tôi quay sang nhìn Người thì thấy Người cười rồi Người ra lệnh bảo đưa cho gã ta. (Albukhari, Muslim).