Articles




Cái xấu của việc cầu xin


1- Thiên sứ Muhammad e nói:


«مَنْ سَأَلَ النَّاسَ أَمْوَالَهُمْ تَكَثُّرًا فَإِنَّمَا يَسْأَلُ جَمْرًا فَلْيَسْتَقِلَّ أَوْ لِيَسْتَكْثِرْ» رواه مسلم.


“Người nào xin thiên hạ của cải để tích lũy cho bản thân thì quả thật y đang cầu xin những cục than hồng. Do đó, cứ cầu xin ít hay nhiều tùy thích.” (Muslim).


2- Ông Abdullah bin Mas’ud t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói:


«مَنْ أَصَابَتْهُ فَاقَةٌ فَأَنْزَلَهَا بِالنَّاسِ لَمْ تُسَدَّ فَاقَتُهُ وَمَنْ أَنْزَلَهَا بِاللهِ أَوْشَكَ اللهُ لَهُ بِالْغِنَى إِمَّا بِمَوْتٍ عَاجِلٍ أَوْ غِنًى عَاجِلٍ» رواه أبو داود والترمذي وقال : حديث حسن صحيح.


“Người nào gặp phải sự nghèo khó rồi tìm kiếm sự cứu giúp của thiên hạ thì chắc chắn sẽ không ngăn chặn được sự nghèo khó đó, còn ai tìm kiếm sự cứu giúp nơi Allah thì Allah sẽ nhanh chóng cho y giàu có hoặc là bằng cái chết (của người thân và y được quyền thừa kế) hoặc Ngài sẽ ban cho y của cải và trở nên giàu có.” (Abu Dawood, Tirmizhi và ông nói: Hadith xác thực và tốt).


Giúp đỡ lẫn nhau


1- Thiên sứ Muhammad e nói:


«لَيْسَ مِنَّا مَنْ لَمْ يَرْحَمْ صَغِيرَنَا وَيُوَقِّرْ كَبِيرَنَا» رواه الترمذي.


“Không phải là tín đồ của Ta những ai không biết yêu thương người nhỏ và kính trọng người lớn.” (Tirmizhi).


2- Thiên sứ Muhammad e nói:


«الرَّاحِمُونَ يَرْحَمُهُمُ الرَّحْمَنُ ارْحَمُوا أَهْلَ الأَرْضِ يَرْحَمْكُمْ مَنْ فِى السَّمَاءِ» رواه أبو داود والترمذي وأحمد.


“Những người có lòng thương xót sẽ được Đấng Độ lượng thương xót, các người hãy thương cư dân của trái đất thì những ai trên trời sẽ thương xót các người.” (Abu Dawood, Tirmizhi, và Ahmad).


3- Ông Abu Musa Al-Ash’ari t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói:


«الْمُؤْمِنُ لِلْمُؤْمِنِ كَالْبُنْيَانِ يَشُدُّ بَعْضُهُ بَعْضًا». وَشَبَّكَ بَيْنَ أَصَابِعِهِ. متفق عليه.


“Người có đức tin đối với người có đức tin như một khối xây dựng liên kết chặt với nhau.”. Người siết chắt các ngón tay của mình. (Albukhari, Muslim).


4- Thiên sứ Muhammad e nói:


«عَلَى كُلِّ نَفْسٍ فِى كُلِّ يَوْمٍ طَلَعَتْ فِيهِ الشَّمْسُ صَدَقَةٌ مِنْهُ عَلَى نَفْسِهِ ». قَالَ أَبُو ذَرٍّ: يَا رَسُولَ اللهِ مِنْ أَيْنَ أَتَصَدَّقُ وَلَيْسَ لَنَا أَمْوَالٌ قَالَ « لأَنَّ مِنْ أَبْوَابِ الصَّدَقَةِ التَّكْبِيرَ وَسُبْحَانَ اللهِ وَالْحَمْدُ لِلهِ وَلاَ إِلَهَ إِلاَّ اللهُ وَأَسْتَغْفِرُ اللهَ وَتَأْمُرُ بِالْمَعْرُوفِ وَتَنْهَى عَنِ الْمُنْكَرِ وَتَعْزِلُ الشَّوْكَةَ عَنْ طَرِيقِ النَّاسِ وَالْعَظْمَ وَالْحَجَرَ وَتَهْدِى الأَعْمَى وَتُسْمِعُ الأَصَمَّ وَالأَبْكَمَ حَتَّى يَفْقَهَ وَتَدُلُّ الْمُسْتَدِلَّ عَلَى حَاجَةٍ لَهُ قَدْ عَلِمْتَ مَكَانَهَا وَتَسْعَى بِشِدَّةِ سَاقَيْكَ إِلَى اللَّهْفَانِ الْمُسْتَغِيثِ وَتَرْفَعُ بِشِدَّةِ ذِرَاعَيْكَ مَعَ الضَّعِيفِ كُلُّ ذَلِكَ مِنْ أَبْوَابِ الصَّدَقَةِ مِنْكَ عَلَى نَفْسِكَ وَلَكَ فِى جِمَاعِكَ زَوْجَتَكَ أَجْرٌ ». قَالَ أَبُو ذَرٍّ كَيْفَ يَكُونُ لِى أَجْرٌ فِى شَهْوَتِى فَقَالَ رَسُولُ اللهِ -صلى الله عليه وسلم- «أَرَأَيْتَ لَوْ كَانَ لَكَ وَلَدٌ فَأَدْرَكَ وَرَجَوْتَ خَيْرَهُ فَمَاتَ أَكُنْتَ تَحْتَسِبُ بِهِ». قُلْتُ نَعَمْ. قَالَ «فَأَنْتَ خَلَقْتَهُ». قَالَ بَلِ اللهُ خَلَقَهُ. قَالَ «فَأَنْتَ هَدَيَتَهُ». قَالَ بَلِ اللهُ هَدَاهُ. قَالَ «فَأَنْتَ تَرْزُقُهُ». قَالَ بَلِ اللهُ كَانَ يَرْزُقُهُ. قَالَ «كَذَلِكَ فَضَعْهُ فِى حَلاَلِهِ وَجَنِّبْهُ حَرَامَهُ فَإِنْ شَاءَ اللهُ أَحْيَاهُ وَإِنْ شَاءَ أَمَاتَهُ وَلَكَ أَجْرٌ» رواه أحمد.


“Cứ mỗi ngày, khi mặt trời mọc, mỗi linh hồn đều bố thí Sadaqah cho bản thân mình”. Ông Abu Zhar nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Tôi Sadaqah thế nào khi tôi không có tiền bạc và của cải? Người e nói: “Bởi trong các cánh cửa Sadaqah gồm các câu tụng niệm (Takbir: Allahu-Akbar, Suha-nollah, Alhamdulillah, La-ila-illolloh, Astaghfirulloh), khuyên răn người làm điều thiện tốt, ngăn cản người làm điều xấu và tội lỗi, nhặt gai, xương, đá trên lối đi của người, dẫn đường cho người mù, lắng nghe người câm, điếc để hiểu được họ và giúp đỡ họ những điều họ cần, luôn sẵn sàng dang tay giúp đỡ người sa cơ lỡ bước, tất cả những thứ đó đều thuộc những cánh cửa của Sadaqah cho bản thân Ngươi, và Ngay cả việc ngươi quan hệ ân ái với vợ của ngươi cũng sẽ được ban cho ân phước”. Abu Zhar ngạc nhiên nói: Làm sao tôi có thể được ân phước qua việc giải quyết nhu cầu tình dục của bản thân? Thiên sứ e nói: “Ngươi có thấy rằng nếu như ngươi có một đứa con, ngươi đã chắm sóc nó và mong cho nó điều tốt lành nhưng rồi nó lại chết vậy ngươi có hy vọng được ghi cho ân phước về nó không?”. Abu Zhar nói: Thưa có. Người e nói: “Bởi ngươi đã tạo nó ra?”. Abu Zhar nói: Không, chính Allah đã tạo nó ra. Người e nói: “Bởi ngươi đã hướng dẫn nó?”. Abu Zhar nói: Không, chính Allah đã hướng dẫn nó. Người e nói: “Bởi ngươi đã nuôi dưỡng nó?”. Abu Zhar nói: Không, chính Allah đã nuôi dưỡng nó. Người e nói: “Cũng như thế, ngươi đã đặt nó trong những điều Halal và giúp nó tránh xa khỏi những điều Haram, nếu muốn Allah sẽ cho nó sống và nếu muốn Ngài sẽ cho nó chết, còn ngươi thì được ân phước.” (Ahamad).


5- Thiên sứ Muhammad e nói:


«يَا عَلِي ثَلَاثُ كَفَّارَاتٍ: إِفْشَاءُ السَّلاَمِ وَإِطْعَامُ الطَّعَامِ وَالصَّلاَةُ بِاللَّيْلِ وَالنَّاسُ نِيَامٌ »


“Này Ali, có ba điều xóa tội lỗi: Chào Salam, bố thí thức ăn và dâng lễ nguyện Salah trong đêm lúc mọi người đang ngủ.”


6- Thiên sứ Muhammad e nói:


«إِنَّ أَقْرَبَكُمْ مِنِّي غَداً أَوْجَبَكُمْ عَلَيَّ شَفَاعَة: أَصَدَقُكُمْ لِسَاناً، وَأَد اّكم لاَمَانَتكم، وَ أَحْسَنُكُم خلقاً، وَأَقْرَبُكُمْ مِنَ النَّاسِ »


“Quả thật, người gần Ta nhất trong số các người ở ngày mai (Đời Sau) và được sự cầu xin ân xá của Ta là: Người có chiếc lưỡi trung thực nhất trong các người, người giữ chữ tín nhất trong các người, người có phẩm chất đạo đức tốt nhất trong các người và người hòa đồng nhất với mọi người trong các người.”


7- Ông Abu Zhar Al-Ghafa-ri t thuật lại rằng Thiên sứ của Allah e nói:


«لاَ تَحْقِرَنَّ مِنَ الْمَعْرُوفِ شَيْئًا وَلَوْ أَنْ تَلْقَى أَخَاكَ بِوَجْهٍ طَلْقٍ» رواه مسلم.


“Đừng khinh thường những việc làm thiện tốt dù chỉ là một cái nhìn vui tươi đến người anh em của mình.” (Muslim).


8- Thiên sứ Muhammad e nói:


«أَحْبِبْ حَبِيبَكَ هَوْنًا مَا، عَسَى أَنْ يَكُونَ بَغِيضَكَ يَوْمًا مَا، وَأَبْغِضْ بَغِيضَكَ هَوْنًا مَا، عَسَى أَنْ يَكُونَ حَبِيبَكَ يَوْمًا مَا» المعجم الكبير للطبراني.


“Yêu quá mức cái gì đó biết đâu nó lại thành một điều đáng ghét nhất vào một ngày, và ghét quá mức một điều gì đó biết đâu một ngày nó trở thành điều đáng yêu nhất.” (Attabrani).


9- Thiên sứ Muhammad e nói:


«لا يكُنْ أحَدُكُمْ إِمّعَة ، يقول: أنا مع الناس ، إِن أحْسَنَ الناسُ أحسنتُ. وإن أساءوا أسأتُ ، ولكن وَطِّنُوا أنفسكم إن أحسن الناسُ أن تُحْسِنُوا ، وإن أساءوا أن لا تظلِمُوا» أخرجه الترمذي.


“Các ngươi đừng trở thành những người xu nịnh luôn mồm nói: Tôi cùng với mọi người, nếu mọi người làm tốt thì tôi tốt theo còn nếu mọi người không tốt tôi cũng không tốt theo, mà các ngươi phải biết cân nhắc bản thân các ngươi rằng nếu mọi người làm tốt mình sẽ làm tốt theo còn nếu mọi người làm điều xấu thì các ngươi đừng làm điều tội lỗi.” (Tirmizhi).


Xem trọng và tôn vinh kiến thức


1- Nabi Muhammad e nói:


«مَنْ سَلَكَ طَرِيقًا يَبْتَغِى فِيهِ عِلْمًا سَلَكَ اللهُ بِهِ طَرِيقًا إِلَى الْجَنَّةِ وَإِنَّ الْمَلاَئِكَةَ لَتَضَعُ أَجْنِحَتَهَا رِضًا لِطَالِبِ الْعِلْمِ وَإِنَّ الْعَالِمَ لَيَسْتَغْفِرُ لَهُ مَنْ فِى السَّمَوَاتِ وَمَنْ فِى الأَرْضِ حَتَّى الْحِيتَانُ فِى الْمَاءِ وَفَضْلُ الْعَالِمِ عَلَى الْعَابِدِ كَفَضْلِ الْقَمَرِ عَلَى سَائِرِ الْكَوَاكِبِ إِنَّ الْعُلَمَاءَ وَرَثَةُ الأَنْبِيَاءِ إِنَّ الأَنْبِيَاءَ لَمْ يُوَرِّثُوا دِينَارًا وَلاَ دِرْهَمًا إِنَّمَا وَرَّثُوا الْعِلْمَ فَمَنْ أَخَذَ بِهِ أَخَذَ بِحَظٍّ وَافِرٍ»  رواه الترمذي.


“Người nào tìm kiếm con đường học hỏi kiến thức (tôn giáo) thì Allah sẽ làm cho y dễ dàng trên con đường đến nơi Thiên Đàng, và quả thật các Thiên thần sẽ dang những chiếc cánh của họ biểu hiện sự hài lòng với người học hỏi kiến thức, và quả thật người có kiến thức sẽ được tất cả những ai trong các tầng trời và những ai trong trái đất cầu xin Allah tha thứ tội lỗi cho y, ngay cả con cá voi ở dưới nước, và phúc của người có kiến thức so với người hành đạo giống như mặt trăng so với các tinh tú khác, quả thật những vị học giả là những người thừa kế từ các vị Nabi, và quả thật các vị Nabi không thừa kế một đồng tiền Dinar hay Dirham nào mà họ thừa kế nguồn kiến thức. Do đó, người nào lấy được nó là đã lấy được nguồn kho báu vĩ đại.” (Tirmizhi).


2- Nabi Muhammad e nói:


«طَلَبَ الْعِلْمِ فَرِيضَةٌ عَلَى كُلِّ مُسْلِمٍ  » حديث رواه البيهقي


“Học hỏi kiến thức (tôn giáo) là điều bắt buộc đối với mọi tín đồ Muslim”. (Hadith do Albayhaqi ghi lại).


3- Ông Abu Huroiroi t thuật lại, Thiên sứ e nói:


«الْكَلِمَةُ الْحِكْمَةُ ضَالَّةُ الْمُؤْمِنِ فَحَيْثُ وَجَدَهَا فَهُوَ أَحَقُّ بِهَا» رواه الترمذي و ابن ماجه في السنن.


“Lời trí tuệ là mục tiêu của người có đức tin, do đó, khi y tìm được nó thì y sẽ là người đáng sở hữu nó.” (Tirmizhi).


4- Thiên sứ của Allah e nói:


«مَنْ سُئِلَ عَنْ عِلْمٍ يَعْلَمُهُ فَكَتَمَهُ أُلْجِمَ يَوْمَ الْقِيَامَةِ بِلِجَامٍ مِنْ نَارٍ» رواه أحمد.


“Ai giấu giếm một kiến thức nào đó khi được người khác hỏi thì vào Ngày Phán xét cuối cùng y sẽ bị chói bằng sợi dây cương từ lửa của Hỏa ngục.” (Ahmad).


Cung cách cư xử với nô lệ, người hầu và những người giúp việc


1- Ông Alma’mur bin Suwaid thuật lại: Tôi đã nhìn thấy Abu Zhar Al-Ghafa-ri và cậu bé giúp việc của ông mặc cùng một loại áo, tôi đã hỏi thăm ông về điều đó thì ông nói: Tôi đã la mắng một người hầu và y đã đến gặp Thiên sứ e và phàn nàn với Người về tôi. Thế là Nabi e đã nói với tôi:


«إِنَّ إِخْوَانَكُمْ حَوَلُكُمْ، جَعَلَهُمُ اللهُ أَيْدِيَكُمْ، فَمَنْ كَانَ أَخُوهُ تَحْتَ يَدِهِ فَلْيُطْعِمْهُ مِمَّا يَأْكُلُ، وَيُلْبِسْهُ مِمَّا يَلْبَسُ، وَلا تُكَلِّفُوهُمْ مَا يَغْلِبُهُمْ، فَإِنْ كَلَّفْتُمُوهُمْ مَا يَغْلِبُهُمْ فَأَعِينُوهُمْ عَلَيْهِ» متفق عليه.


“Quả thật những anh em ở cùng với các ngươi, Allah cho họ ở dưới quyền kiểm soát của các ngươi. Bởi thế, người nào mà có người anh em của mình đang ở dưới quyền kiểm soát của y thì y hãy cho anh ta ăn thức ăn mà y ăn, hãy cho anh ta mặc quần áo mà y mặc, đừng giao công việc quá sức của họ, nhưng nếu các ngươi giao một công việc nào đó hơi nặng nhọc thì các ngươi hãy phụ giúp họ.” (Albukhari, Muslim).


2- Ông Abu Mas’ud Albadri t thuật lại: Có lần tôi đánh một cậu bé giúp việc của tôi, bỗng tôi nghe có tiếng nói từ phía sau lưng tôi “Này Mas’ud, ngươi có biết không? Allah có quyền làm chuyện đó đối với ngươi hơn là ngươi đối với nó”. Tôi vội quay nhìn ra sau thì đó chính là Thiên sứ của Allah, tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Bây giờ tôi để cậu ta tự do vì Allah. Người nói:


«أَمَا لَوْ لَمْ تَفْعَلْ لَلَفَحَتْكَ النَّارُ أَوْ لَمَسَّتْكَ النَّارُ » رواه مسلم.


“Nếu ngươi không làm vậy thì chắc chắn lửa sẽ đốt cháy ngươi hoặc lửa sẽ chạm đến ngươi” (Muslim).


Những hình ảnh về lòng nhân từ của Nabi e đối với những người không phải Muslim


Hình ảnh thứ nhất:


Bà A’ishah  nói với Nabi e: Có ngày nào đến với Người nặng nề hơn ngày của trận chiến Uhud không? Người nói:


«لَقَدْ لَقِيتُ مِنْ قَوْمِكِ مَا لَقِيتُ، وَكَانَ أَشَدُّ مَا لَقِيتُ مِنْهُمْ يَوْمَ الْعَقَبَةِ  إِذْ عَرَضْتُ نَفْسِى عَلَى ابْنِ عَبْدِ يَالِيلَ بْنِ عَبْدِ كُلاَلٍ ، فَلَمْ يُجِبْنِى إِلَى مَا أَرَدْتُ ، فَانْطَلَقْتُ وَأَنَا مَهْمُومٌ عَلَى وَجْهِى ، فَلَمْ أَسْتَفِقْ إِلاَّ وَأَنَا بِقَرْنِ الثَّعَالِبِ، فَرَفَعْتُ رَأْسِى، فَإِذَا أَنَا بِسَحَابَةٍ قَدْ أَظَلَّتْنِى، فَنَظَرْتُ فَإِذَا فِيهَا جِبْرِيلُ فَنَادَانِى فَقَالَ إِنَّ اللهَ قَدْ سَمِعَ قَوْلَ قَوْمِكَ لَكَ وَمَا رَدُّوا عَلَيْكَ، وَقَدْ بَعَثَ إِلَيْكَ مَلَكَ الْجِبَالِ لِتَأْمُرَهُ بِمَا شِئْتَ فِيهِمْ، فَنَادَانِى مَلَكُ الْجِبَالِ ، فَسَلَّمَ عَلَىَّ ثُمَّ قَالَ يَا مُحَمَّدُ، فَقَالَ ذَلِكَ فِيمَا شِئْتَ، إِنْ شِئْتَ أَنْ أُطْبِقَ عَلَيْهِمِ الأَخْشَبَيْنِ، فَقَالَ النَّبِىُّ - صلى الله عليه وسلم - بَلْ أَرْجُو أَنْ يُخْرِجَ اللهُ مِنْ أَصْلاَبِهِمْ مَنْ يَعْبُدُ اللهَ وَحْدَهُ لاَ يُشْرِكُ بِهِ شَيْئًا» رواه البخاري.


“Quả thật Ta gặp cộng đồng của nàng (ở Ta-if), và đó là ngày nặng nề nhất đối với Ta, khi Ta đến trình bày về bản thân Ta cho Ibnu Yalail bin Abdul Kilal nhưng y đã không tiếp nhận những gì Ta muốn, thế là Ta rời đi với tâm trạng rất buồn, khi Ta đến Qarnul Aththa’a-lib (tên địa danh), Ta ngẫng đầu lên, Ta thấy một đám mây che ngay trên đầu Ta, Ta quan sát nhìn thì thấy Đại Thiên thần Jibril trong đó, y hô gọi Ta và nói: Quả thật Allah đã nghe thấy lời của cộng đồng của Ngươi về Ngươi, họ đã không đáp lại lời kêu gọi của Ngươi, quả thật, Allah đã cử đến cho Ngươi một vị Thần núi để Ngươi có thể ra lệnh cho y xử lý bọn họ theo ý muốn của Ngươi. Thế là, vị Thần núi chào Salam đến Ta, sau đó y nói: Này Muhammad! Ngươi muốn thế nào, nếu muốn Ta sẽ cho hai dãy núi hai bên đè lên bọn họ? Nabi nói: Không, tôi không muốn, tôi hy vọng Allah sẽ hướng dẫn con cháu của họ sau này biết thờ phượng Allah, Đấng duy nhất, không tổ hợp Shirk với Ngài một điều gì.” (Abukhari).


Hình ảnh thứ hai:


Ông Ibnu Umar t thuật lại: Có một số phụ nữ được tìm thấy xác trong một số trận chinh chiến của Thiên sứ của Allah. Thế là Thiên sứ của Allah lên án và ra lệnh nghiêm cấm giết phụ nữ và trẻ em. (Albukhari, Muslim).


Hình ảnh thứ ba:


Ông Anas bin Malik t thuật lại: Có một cậu thiếu niên Do thái làm người hầu cho Nabi e và bị bệnh. Nabi đã đến thăm cậu ta và ngồi sát cạnh đầu của cậu ta, Người nói: “Hãy qui thuận Islam!”. Cậu bé nhìn cha cậu đang ngồi ngay bên cạnh mình? Thế là cha cậu bảo: Hãy vâng lời Abu Qasim (ý nói Nabi e). Vậy là cậu bé qui thuận Islam. Nabi e ra ngoài và nói:


«الْحَمْدُ لِلهِ الَّذِى أَنْقَذَهُ مِنَ النَّارِ» رواه البخاري.


Hình ảnh thứ tư:


Ông Abdullah bin Amru t thuật lại, Thiên sứ của Allah e nói:


«مَنْ قَتَلَ مُعَاهَدًا نَفْساً لَمْ يَجِدْ رِيحَ الْجَنَّةِ، وَإِنَّ رِيحَهَا لَيُوجَدُ مِنْ مَسِيرَةِ أَرْبَعِيْنَ عَاماً» رواه البخاري.


“Ai giết một mạng người thuộc diện những người nằm trong hiệp ước hòa bình thì y sẽ không ngửi thấy mùi hương của Thiên Đàng, và quả thật mùi hương của Thiên Đàng tỏa hương đi xa bằng khoảng thời gian bốn mươi năm.” (Albukhari).


Hình ảnh thứ năm:


Ông Baridah bin Al-Husaib t thuật lại rằng khi Nabi e ra lệnh cho một người thống lĩnh quân binh đi chính chiến thì Người thường dặn dò riêng y phải kính sợ Allah và những người đi với y điều tốt lành. Sau đó Người e nói:





“Hãy nhân danh Allah mà chinh chiến cho con đường chính nghĩa của Ngài, hãy chiến đấu tiêu diệt những kẻ nghịch lại Allah, hãy chinh chiến và đừng quá mức, đừng bội ước khi có thỏa hiệp, hãy chinh chiến và đừng có hành vi man rợ, hãy chinh chiến và đừng giết trẻ con. Và khi ngươi gặp kẻ thù của ngươi những người đa thần thì ngươi hãy mời gọi họ đến với ba điều. Nếu họ chấp nhận ngươi thì hãy cho họ cơ hội. Sau đó, ngươi hãy mời gọi họ vào Islam. Nếu họ đáp lại thì hãy chấp nhận họ. Sau đó hãy mời gọi họ di cư đến nơi của những người di cư đến (Madinah), và hãy cho họ biết nếu họ đồng ý họ sẽ được hưởng quyền lợi và chịu nghĩa vụ giống như những người Muhajir (những người di cư trước đây), nếu họ từ chối thì hãy cho họ biết rằng sẽ giống như những người Ả rập Muslim khác, họ phải tuân thủ theo luật của Allah giống như những người có đức tin phải tuân thủ, họ sẽ không được chia phần chiến lợi phẩm một thứ gì trừ phi họ cùng tham chiến với những người Muslim. Nếu họ từ chối thì yêu cầu họ trả phần thuế còn nếu họ đồng ý thì hãy chấp nhận họ. Nếu họ không đồng ý thì cầu xin Allah phù hộ và chiến đấu với họ, và khi những người phòng thủ đã bị bao vây và họ muốn thỏa thuận được bảo vệ dưới sự kiểm soát của Allah và Nabi của Ngài thì ngươi chớ cho họ như thế mà hãy để họ thỏa thuận được bảo vệ dưới sự kiểm soát của ngươi và của các vị đồng hành cùng ngươi. Các ngươi bảo vệ những người thỏa hiệp hòa bình này dưới quyền của các ngươi sẽ dễ dàng hơn việc các ngươi bảo vệ họ dưới sự kiểm soát của Allah và Thiên sứ của Ngài. Và khi những người phòng thủ bị bao vây và họ muốn ngươi áp dụng luật của Allah với họ thì các ngươi đừng áp dụng luật của Allah đối với họ mà các ngươi hãy tự phán xét họ theo luật của ngươi bởi ngươi không biết là luật của Allah có thật sự có được họ áp dụng hay không.” (Muslim).


Hadith thứ sáu:


Ông Abu Huroiroh t thuật lại: Nabi e đã gởi một số chiến mã đến vùng Najdi, và họ mang về một người đàn ông thuộc tộc Hanifah với tên thường gọi là Thama-mah bin Uthal. Họ đã buộc y ở một góc của Masjid, rồi Nabi e đi ra gặp y nói: “Này Thama-mah, ngươi có điều gì?”. Y nói: Này Muhammad, ta có điều tốt, nếu ngươi giết ta thì ngươi chỉ giết một sinh vật có máu, nếu ngươi cư xử tốt với ta thì ngươi cư xử tốt với một kẻ biết ơn, và nếu ngươi muốn tài sản và của cải thì ngươi cứ yêu cầu tùy thích. Người e bỏ đi cho đến ngày hôm sau, Người e hỏi: “Này Thama-mah, ngươi có điều gì?”. Y nói: Những gì ta đã nói với ngươi, nếu ngươi cư xử tử tế với ta là ngươi cư xử tử tế với một kẻ biết ơn. Thế rồi Người lại bỏ đi cho đến ngày hôm sau, Người lại hỏi: Ngươi có điều gì, Thama-mah? Y nói: Những gì ta đã nói với ngươi. Thế là Người e nói: Các người hãy cởi trói cho Thama-mah! Sau khi được cởi trói, y tiến đến cây chà là gần Masjid, y tắm rồi vào Masjid và nói: Tôi chứng nhận không có Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah và tôi chứng nhận Muhammad là Thiên sứ của Allah. Này Muhammad! Thề bởi Allah, trước kia trên mặt đất này không có gương mặt nào đáng ghét đối với tôi hơn Người nhưng bây giờ quả thật gương mặt của Người đã trở thành gương mặt yêu thương nhất đối với tôi. Thề bởi Allah! Trước đây, không có tôn giáo nào đáng ghét đối với tôi hơn tôn giáo của Người nhưng giờ đây nó đã trở thành tôn giáo yêu thương nhất đối với tôi. Thề bởi Allah! Không một xứ sở nào đáng ghét đối với tôi hơn xứ sở của Người nhưng nó đã trở thành xứ sở yêu thương nhất đối với tôi, và con ngựa của Người mang tôi đến, tối muốn thực hiện Umrah, Người thấy sao? Thế là Thiên sứ của Allah chia vui và ra lệnh cho ông làm Umrah. Rồi khi đến Makkah, một người đã nói với ông: Sabawta! (có nghĩa là thật đáng tội nghiệp cho ông! Đây lời nói mỉa mai, ý nói ông thật hèn hạ vì đã đầu hàng và qui thuận Muhammad). Ông nói: Không, Ta chỉ qui thuận Islam cùng với Muhammad, Thiên sứ của Allah. Thề bởi Allah, kể từ bây giờ sẽ không có một hạt lúa mì nào từ Alyama-mah được mang đến cho các người nữa trừ phi có phép của Nabi.” (Vào thời điểm đó, hầu như tất cả những nguồn lúa mì ở Makkah đều được nhập từ Alyama-mah, và Thama-mah là chủ thương buôn lớn nhất ở đó). (Albukhari, Muslim).


Hình ảnh thứ bảy:


Ông Khalid bin Walid t thuật lại: Tôi đã tham gia chinh chiến cùng với Thiên sứ của Allah e trong trận Khaibar, những người Do thái đến phàn nàn rằng có nhiều người đã đổ xô đến giành lấy lúa thóc và gia súc của họ. Thế là Thiên sứ của Allah e nói:


«أَلاَ لاَ تَحِلُّ أَمْوَالُ الْمُعَاهِدِينَ إِلاَّ بِحَقِّهَا» رواه أبو داود بسند حسن.


“Chẳng phải là tài sản và của cái của những người nằm trong sự thỏa hiệp hòa bình là không được phép xâm phạm ngoại trừ để thực hiện điều chân lý.” (Abu Dawood ghi lại với đường dẫn truyền tốt).


Hình ảnh thứ tám:


Ông Sahl bin Sa’ad Assa’idi t thuật lại rằng ông đã nghe Nabi e nói vào ngày Khaibar: “Ta sẽ giao lá cờ chiến cho một người mà dưới bàn tay của y Allah sẽ ban cho sự thắng lợi trong việc chinh phục”. Nghe vậy, các Sahabah đứng dậy, ai nấy cũng đều hy vọng mình sẽ là người được Người e giao cho lá cờ chiến. Thế là Người nói: “Ali đâu?”. Có lời đáp: Y than là đang bị đau mắt. Người e lập tức cho người gọi Ali đến và thổi nhẹ vào mắt của ông, tức khắc đôi mắt của ông khỏi hẳn hoàn toàn như chưa có chuyện gì xảy ra, và ông nói: Chúng tôi sẽ chiến đấu cho tới khi nào họ như chúng ta! Người e nói:


«عَلَى رِسْلِكَ حَتَّى تَنْزِلَ بِسَاحَتِهِمْ، ثُمَّ ادْعُهُمْ إِلَى الإِسْلاَمِ، وَأَخْبِرْهُمْ بِمَا يَجِبُ عَلَيْهِمْ، فَوَاللهِ لأَنْ يُهْدَى بِكَ رَجُلٌ وَاحِدٌ خَيْرٌ لَكَ مِنْ حُمْرِ النَّعَمِ» رواه البخاري و مسلم.


“Ngươi hãy ra chiến trường, hãy mời gọi họ đến với Islam, và cho họ biết những gì mà họ bắt buộc phải thực hiện, và Ta thề bởi Allah rằng nếu Allah hướng dẫn một người bởi ngươi thì điều đó tốt hơn việc ngưoi có được một con lạc đà quý hiếm.” (Albukhari, Muslim).


Hình ảnh thứ chín:


Ông Abu Huroiroh t thuật lại rằng ông đã nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Người hãy cầu xin điều dữ giáng xuống bọn đa thần đi. Người e nói:


«إِنِّى لَمْ أُبْعَثْ لَعَّانًا وَإِنَّمَا بُعِثْتُ رَحْمَةً» رواه مسلم.


“Quả thật, Ta không được cử đến để nguyền rủa mà Ta được cử đến vì lòng nhân từ.” (Muslim).


Hình ảnh thứ mười:


Ông Abu Huroiroh t thuật lại: Quả thật, mẹ tôi trước kia là một người phụ nữ thờ đa thần và tôi đã từng kêu gọi bà quy thuận Islam nhưng bà đã từ chối, và có một ngày tôi kêu gọi bà nhưng bà đã có lời không hay đến Thiên sứ của Allah e. Thế là tôi đã đến gặp Thiên sứ của Allah e, tôi khóc và nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Quả thật, tôi đã kêu gọi mẹ tôi quy thuận Islam nhưng bà đã từ chối và hôm nay khi tôi kêu gọi bà thì bà lại có lời không hay đến Người, xin Người hãy cầu xin Allah hướng dẫn cho mẹ của Abu Huroiroh với. Vậy là Thiên sứ của Allah e nói:


«اللَّهُمَّ اهْدِ أُمَّ أَبِى هُرَيْرَةَ»


“Lạy Thượng Đế, xin Ngài hãy hướng dẫn mẹ của Abu Huroiroh!”


Nghe xong, tôi vội chạy nhanh về để báo tin vui cho bà về lời cầu xin của Thiên sứ của Allah. Khi tôi đến thì cửa không cài then, tôi nghe tiếng khuấy nước và tôi nghe tiếng bước chân và mẹ tôi lên tiếng: Này Abu Huroiroh, chắc là con phải không, rồi bà mở cửa, bà đã mặc chiếc áo dài phủ toàn thân và phủ khăn trùm đầu, bà nói: Mẹ chứng nhận không có Thượng Đế đích thực nào khác ngoài Allah và Muhammad là người bề tôi và Thiên sứ của Ngài. Thế là tôi chạy trở lại gặp Thiên sứ của Allah e, tôi khóc vì quá vui sướng, tôi khóc giống như tôi gặp phải chuyện buồn, tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Xin báo tin vui, quả thật Allah đã đáp lại lời cầu xin của Người, quả thật Ngài đã hướng dẫn mẹ của Abu Huroiroh. Tôi nói: Thưa Thiên sứ của Allah e! Xin Người hãy cầu xin Allah làm cho tôi và mẹ của tôi trở thành người được tất cả những bề tôi có đức tin của Ngài yêu thương và họ là những người yêu thương đối với chúng tôi. Thiên sứ của Allah e nói:


«اللَّهُمَّ حَبِّبْ عُبَيْدَكَ هَذَا وَأُمَّهُ إِلَى عِبَادِكَ الْمُؤْمِنِينَ وَحَبِّبْهُمْ إِلَيْهِمَا»


“Lạy Thượng Đế, xin Ngài làm cho người bề tôi nhỏ bé này của Ngài và mẹ của nó thành người được những bề tồi có đức tin của Ngài thương yêu và làm cho những bề tôi có đức tin của Ngài thành những người được hai người họ yêu thương”. Do đó, không một tạo vật có đức tin nào nghe đến tôi hay nhìn thấy tôi và mẹ của tôi mà không yêu thương tôi và mẹ tôi. (Muslim).


Hình ảnh thứ mười một:


Ông Abu Huroiroh t thuật lại: Tafil bin Amru Addawsi cùng với các bạn hữu của ông đến gặp Nabi e và nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Những người thuộc bộ tộc Daws sẽ bị hủy diệt (vì không theo Islam), xin Người hãy cầu xin Allah cho họ. Người nói:


«اللَّهُمَّ اهْدِ دَوْسًا وَائْتِ بِهِمْ» رواه البخاري ومسلم.


“Lạy Thượng Đế, xin Ngài hãy hướng dẫn bộ tộc Daws và xin Ngài đưa họ đến đây.” (Albukhari, Muslim).


Hình ảnh thứ mười hai:


Ông Jabi bin Abdullah t thuật lại, các Sahabah nói: Thưa Thiên sứ của Allah! Bộ tộc Saqif đang chiến đấu, xin Ngài hãy cầu xin cho họ. Người e nói: “Lạy Thượng Đế, xin Ngài hãy hướng dẫn bộ tộc Saqif!”. (Tirmizhi ghi lại với đường dẫn truyền xác thực).





Những hành động của Nabi Muhammad e là gì? Yusuf Estes.


Ngày nay, hầu như mọi người, những ai sống trên bề mặt trái đất này đều bàn tán về Nabi Muhammad e. Mọi người đều muốn biết “Đích thực ông ta là ai?”, “Giáo lý mà ông truyền dạy là gì?”, “Vì sao lại có một số người yêu mến ông ta còn một số khác thì ghét ông?”, “Ông có phải là người muốn đạt được danh vị không?”, “Ông có phải là người thánh thiện?”, “Ông thực sự là vị Nabi, vị Sứ giả được Thượng Đế Allah cử phải đến?”, “Sự thật về người đàn ông Muhammad này thế nào?” ...


Làm thế nào chúng ta có thể khám phá ra sự thật với cam kết rằng chúng ta sẽ luôn trung thực trong đánh giá và nhận xét của mình?


Chúng ta sẽ bắt đầu bằng cách liệt kê ra những bằng chứng, những sự kiện lịch sử được truyền tải đến chúng ta bởi hàng ngàn người, và trong số họ có người đã từng biết rõ về cá nhân của Người e cùng với những gì mà chúng ta sẽ liệt kê ra đây đều được dựa trên các cuốn sách và bản thảo viết tay cũng như các tư liệu từ những người đã tận mắt chứng kiến và tất cả đều được lưu giữ ở dạng nguyên thủy không có sự thay đổi và bóp méo từ phía những người Muslim và những người không phải Muslim.


Người e tên là Muhammad bin Abdullah bin Abul-Muttalib, sinh năm 570 sau công nguyên tại Makkah (Mecca) giờ là một thành phố thuộc vương quốc Ả rập Xê-út, và mất năm 633 sau công nguyên tại Yathrib, nay là thành phố Madinah Munawwarah cũng thuộc vương quốc Ả rập Xê-út.


A. Các tên gọi của Người e: Ông nội của Người đã đặt tên cho Người với cái tên Muhammad khi vừa trào đời, nó có nghĩa là (người đáng được khen ngợi, người rất vinh dự). Sau đó, Người được mọi người đặt cho là Siddiq (người luôn trung thực) vì qua cung cách cư xử và quan hệ của Người với mọi người, mọi người vào thời của Người ai nấy cũng đều biết sự chân thật và ngay thẳng của Người, Người chưa bao giờ từng nói điều gì ngoại trừ đó là sự thật. Mọi người còn đặt cho Người với cái tên Al-Amin (người ngay thẳng và đáng tin cậy) vì Người luôn giữ lời hứa và chưa bao giờ bội tín. Và khi các bộ tộc giao tranh với nhau thì họ thường ủy thác tài sản cho Người trong suốt trận đấu, họ gửi tài sản cho người ngay cả khi họ chiến đấu với một số người thuộc bộ lộc của Người. Và đó là điều mà họ biết về Người rằng Người là người ngay thẳng và vô cùng đáng tin. Tất cả những tên gọi mà Người được mọi người đặt cho đều nói lên nhân cách và phẩm chất tốt đẹp của Người, sự trung thực và uy tín một cách toàn vẹn. Và Người e luôn được biết đến là một người rất nhiệt tình trong việc hòa giải các xích mích cũng như các tranh chấp giữa các bộ tộc cũng như giữa những người thân tộc. Và quả thật, Người luôn kêu gọi những tín đồ của Người phải tôn trọng tình thân tộc và luôn duy trì kết chặt tình thâm.


Và điều này phù hợp với lời tiên tri được đề cập trong Injil (Kinh tân ước) ở chương 14, 16 về sự xuất hiện của một vị Nabi với (thần khí đích thực) hoặc (niềm an ủi) hoặc (một sự dâng hiến).


B. Và Người e thuộc dòng dõi Nabi Ibrahim (Abraham) u tính theo dòng hậu duệ của Nabi Isma-il (Ishmael) u là bộ tộc Quraish, một bộ tộc đã giành quyền quản lý và kiểm soát Makkah lúc bấy giờ. Và mối quan hệ huyết thống của Muhammad e với Nabi Ibrahim, điểm này đã chỉ ra một sự thật về lời tiên tri trong Kinh cựu ước cũ (Tawrah) trong Đệ Nhị Luật (chương 18: 15) về sự xuất hiện một vị Nabi giống như Musa (Moses) u từ anh em của Người.


C. Và quả thật, Người e đã duy trì và giữ gìn các lời dạy của Thượng Đế cũng giống như các vị ông cha Nabi của Người trước đây. Và những gì được Allah mặc khải xuống cho Muhammad e từ Qur’an qua trung gian Đại Thiên thần Jibril đã tiết lội điều đó:


﴿قُلۡ تَعَالَوۡاْ أَتۡلُ مَا حَرَّمَ رَبُّكُمۡ عَلَيۡكُمۡۖ أَلَّا تُشۡرِكُواْ بِهِۦ شَيۡ‍ٔٗاۖ وَبِٱلۡوَٰلِدَيۡنِ إِحۡسَٰنٗاۖ وَلَا تَقۡتُلُوٓاْ أَوۡلَٰدَكُم مِّنۡ إِمۡلَٰقٖ نَّحۡنُ نَرۡزُقُكُمۡ وَإِيَّاهُمۡۖ وَلَا تَقۡرَبُواْ ٱلۡفَوَٰحِشَ مَا ظَهَرَ مِنۡهَا وَمَا بَطَنَۖ وَلَا تَقۡتُلُواْ ٱلنَّفۡسَ ٱلَّتِي حَرَّمَ ٱللَّهُ إِلَّا بِٱلۡحَقِّۚ ذَٰلِكُمۡ وَصَّىٰكُم بِهِۦ لَعَلَّكُمۡ تَعۡقِلُونَ ١٥١﴾ [سورة الأنعام : 151]


{Hãy bảo họ (Muhammad!): Đến đây, Ta sẽ đọc cho các người điều lệnh mà Thượng Đế của các ngườ đã cấm các người rằng chớ đừng bao giờ làm Shirk với Allah một điều gì, hãy ăn ở tử tế với cha mẹ của các người, chớ vì sợ nghèo mà các người giết con cái của của các người bởi TA mới là Đấng cung dưỡng các người và con cái của các người. Và các người chớ đến gần những điều sàm bậy một cách công khai hay kín đáo, và chớ giết sinh mạng mà Allah đã nghiêm cấm trừ phi vì lý do chính đáng. Đó là điều chỉ thị cho các người mong rằng các người biết suy nghĩ.} (Chương 6 – Al-An’am, câu 151).


D. Muhammad e đã sống trọn đời trong thờ phượng một mình Allah duy nhất, không tổ hợp bất cứ một thần linh nào khác, và đây cũng là điều được dạy trong các giáo lý của Kinh cựu ước cũ (Exodus ) ( : 20, Đệ Nhị Luật: 5) và trong Tân ước cũng vậy (Mac-cô( ) ở chương 12, câu 2).


E. Và quả thật, Muhammad e đã bảo các tín đồ của Người phải tuân lệnh Allah, Đấng Tối Cao và phải thực hành theo giáo lý của Ngài như những gì Đại Thiên thần Jibril mang lời mặc khải xuống từ Allah:


﴿إِنَّ ٱللَّهَ يَأۡمُرُ بِٱلۡعَدۡلِ وَٱلۡإِحۡسَٰنِ وَإِيتَآيِٕ ذِي ٱلۡقُرۡبَىٰ وَيَنۡهَىٰ عَنِ ٱلۡفَحۡشَآءِ وَٱلۡمُنكَرِ وَٱلۡبَغۡيِۚ يَعِظُكُمۡ لَعَلَّكُمۡ تَذَكَّرُونَ ٩٠ ﴾  [سورة النحل : 90]


{Quả thật, Allah ra lệnh phải công bằng và liêm chính, phải làm điều thiện tốt, bố thí giúp đỡ bà con ruột thịt, và Ngài nghiêm cấm làm điều xấu và ác đức, cấm làm điều tội lỗi, nghịch lý và bất công. Ngài chỉ bảo các ngươi mong rằng các ngươi luôn biết lưu ý đến phúc và tội.} (Chương 16 – Annaml, câu 90).


F. Muhammad e chưa từng thờ phượng bụt tượng hay các thần linh qua những biểu tượng, bức tượng bằng đá do con người nắn tạo ra, một thói quen rất phổ biến trong đời sống của bộ tộc của người lúc bấy giờ. Quả thật, Người e đã nghiêm cấm các tín đồ của Người thờ phượng bất cứ điều gì ngoài Allah, Thượng Đế duy nhất của vũ trụ, Thượng Đế của Adam, Ibrahim (Abraham), Musa (Moses), và tất cả các vị Nabi (cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho họ), như Allah đã phán:


﴿وَمَا تَفَرَّقَ ٱلَّذِينَ أُوتُواْ ٱلۡكِتَٰبَ إِلَّا مِنۢ بَعۡدِ مَا جَآءَتۡهُمُ ٱلۡبَيِّنَةُ ٤ وَمَآ أُمِرُوٓاْ إِلَّا لِيَعۡبُدُواْ ٱللَّهَ مُخۡلِصِينَ لَهُ ٱلدِّينَ حُنَفَآءَ وَيُقِيمُواْ ٱلصَّلَوٰةَ وَيُؤۡتُواْ ٱلزَّكَوٰةَۚ وَذَٰلِكَ دِينُ ٱلۡقَيِّمَةِ ٥﴾ [سورة البينة: 4، 5]


{Và những ai đã được ban Kinh sách chỉ chia rẽ nhau sau khi họ đã gặp minh chứng (Nabi Muhammad). Và họ được lệnh chỉ phải thờ phụng riêng Allah, triệt để thần phục Ngài một cách chính trực và dâng lễ nguyện Salah một cách chu đáo và đóng Zakah và đó là tôn giáo đúng đắn.} (Chương 98 – Al-Bayyinah, câu 4, 5).


Muhammad e xem thường việc thờ phượng bục tượng và những thần linh mà chính con người tự tạo ra giống như Người ghét những tín ngưỡng ngông cuồng dẫn đến sự thờ phượng như thế này.


G. Quả thật, Muhammad e đã luôn vĩ đại hóa và tôn vinh tên của Allah tối ưu có thể và Người không lợi dụng Ngài để đề cao hay thánh hóa bản thân, mà trái lại, Người nghiêm cấm các tín đồ của Người tôn vinh bản thân Người và bắt họ phải dùng lời xưng hô rằng Người là người bề tôi của Allah.


H. Quả thật Muhammad e đã thực hiện và thi hành sự thờ phượng cũng như lễ nghi đúng mực được truyền lại từ Ibrahim và Isma-il (cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho hai người họ). Sau đây là các lời kinh Qur’an cho chúng ta biết về điều đó:





{Và hãy nhớ lại khi Ibrahim đã được Thượng Đế của Y thử thách bằng những Mệnh lệnh mà Y đã hoàn tất mỹ mãn. TA đã phán: “Quả thật TA sẽ cử ngươi làm một nhà lãnh đạo cho nhân loại”. (Ibrahim) thưa: “Và từ con cháu của bề tôi nữa”. TA (Allah) đáp: “Lời hứa của TA không can hệ gì đến những kẻ làm điều sai quấy”.


Và hãy nhớ lại khi TA (Allah) đã chỉ định Ngôi đền (Ka’bah) làm một nơi an toàn cho thiên hạ tới lui thăm viếng và (phán cho khách viếng): “Hãy lấy chỗ đứng của Ibrahim làm địa điểm dâng lễ nguyện Salah”. Và TA bắt Ibrahim và Isma-il cam kết giữ Ngôi đến của TA cho trong sạch (để khách đi thập phương đến thăm và) đi vòng quanh Nó và cho những người lánh trần và cho những người đến cúi đầu thần phục và cho những người đến phủ phục.


Và hãy nhớ lại khi Ibrahim cầu nguyện thưa: “ Lạy Thượng Đế của bề tôi! Xin Ngài làm cho thành phố (Makkah) này an toàn và nuôi sống dân cư của nó với hoa quả, nuôi người nào trong bọn chúng tin tưởng nơi Allah và Ngày phán xứ cuối cùng”. (Allah) phán: “Và ai không có đức tin thì TA sẽ cho y hưởng thụ ngắn ngủi rồi TA sẽ lôi đầu y đến chỗ trừng phạt của Hỏa ngục; và đó là một nơi đến cuối cùng tồi tệ nhất”.


Và hãy nhớ lại khi Ibrahim và Isma-il xây móng của Ngôi đền và cầu nguyện thưa: “Lạy Thượng Đế của chúng con! Xin Ngài chấp nhận việc làm này từ chúng tôi, bởi vì Ngài là Đấng Hằng nghe và Hằng biết. Lạy Thượng Đế của chúng con! Xin Ngài hãy làm cho chúng con thành hai người Muslim thần phục Ngài và xin Ngài hãy tạo ra một cộng đồng Islam thần phục Ngài từ con cháu của chúng con và chỉ cho chúng con những nghi lễ bắt buộc và lượng thứ cho chúng con bởi vì chắc chắn Ngài là Đấng Hằng Lượng thứ, Đấng Rất mực Khoan dung. Lạy Thượng Đế của chúng con! Xin Ngài hãy dựng lên trong chúng (con cháu của chúng con) một Sứ giả (xuất thân) từ chúng. Y sẽ đọc các Lời Mặc khải của Ngài cho chúng và sẽ dạy chúng Kinh sách và Lẽ Đúng đắn Khôn ngoan; và Y sẽ thanh sạch hóa chúng. Quả thật, Ngài là Đấng Toàn năng, Đấng Rất mực Sáng suốt.”


Và chỉ ai tự lừa dối bản thân mình mới bỏ tín ngưỡng của Ibrahim bởi vì TA đã chọn Y làm một nhà lãnh đạo ở trần gian này; và ở Đời sau chắc chắn Y sẽ ở trong hàng ngũ những người lương thiện.


Và hãy nhớ lại khi Thượng Đế của Y (Ibrahim) đã phán bảo Y rằng hãy thần phục TA thì Y đã nói: Bề tôi xin hạ mình thần phục Thượng Đế của muôn loài. Và Ibrahim đã truyền bảo điều đó cho các con của Y, và Yaqub (Jacob) ( cũng dặn dò các con y như thế, Y nói: Này các con! Quả thật, Allah đã chọn cho các con một tôn giáo, bởi thế, các con hãy đừng chết trừ phi các con là những người Muslim (thần phục Allah).} (Chương 2 – Albaqarah, câu 124 – 132).


I. Quả thật, Muhammad e đã hoàn tất các nghi lễ thờ phượng giống như các vị Nabi trước Người và đó là Sujud (cúi đầu quỳ lạy mọp xuống đất) trong lúc dâng lễ nguyện Salah. Quả thật, Người đã hướng mặt đến Ngôi đền thiêng Al-Maqdis – Jerusalem trong thờ phượng và bảo các tín đồ của Người đứng giống như vậy cho đến khi Allah cử Đại Thiên thần Jibril lời mặc khải thay đổi hướng Qibah được nói trong Qur’an.



Recent Posts

Những Giới Nghiêm Tro ...

Những Giới Nghiêm Trong Islam

Tóm Tắt Giáo Luật Nhị ...

Tóm Tắt Giáo Luật Nhịn Chay

Giáo Lý Islam Về Ngày ...

Giáo Lý Islam Về Ngày Tết Fitr